Sở Khoa học và Công nghệ Thành phố Hồ Chí Minh

View Original

Nhật ký innovation: Sát nhân hàng loạt, ông bán đồ lót và người nói xạo

See this content in the original post

Nếu có phim nào thiệt là hay trong tuần rồi cần phải coi, Bung sẽ xúi bạn đi coi Người vô hình - Invisible man. Phim được dựng trên một câu chuyện có thật, về một ông nhà phát minh siêu giỏi, siêu đẹp trai, và tất nhiên, siêu giàu. Nhưng trên đời không có gì hoàn hảo, ổng là một người kỳ quặc, biến thái, thích thao túng người khác và… giết người.

Ông người vô hình này phát minh ra bộ đồ gắn đầy camera và máy chiếu, có khả năng thu phát hình ảnh với thời gian thực nên mặc vô là… vô hình. Còn trước đó thì mấy cái sản phẩm về quang học của ổng được thương mại hoá thành công nên nhiều tiền lắm. Nhà đầu tư tiếp tục đổ tiền vô cho ổng nghiên cứu và hi vọng sẽ kiếm lời từ một nhà sáng chế này. Thời bây giờ, có thể, người ta sẽ gọi ổng là một… nhà sáng lập khởi nghiệp. Cũng cùng mô thức là nghiên cứu hay, có nhà đầu tư, và luôn muốn thay đổi thế giới. Mà cứ suy nghĩ kiểu này, như hầu hết các nhà khởi nghiệp mà Bung biết, đúng là dễ rớt vào vấn đề… tâm thần.

Nên Bung định sẽ đi gặp bác sĩ tâm thần, coi thử mình có đang bị sao không. Nhớ ra, đây là lời khuyên của bạn Tuấn Anh, thời còn làm chủ tịch ở Grab, nói tại cuộc gặp mặt đầu tiên của Innovation beer night ở Sihub. Mà lúc đó chưa cảm thấy sợ. Giờ tự dưng liên tưởng lại quá chừng trường hợp trên thế giới, thấy đúng là sức khoẻ tinh thần của khởi nghiệp là thứ cần phải lo lắng.

Nên Bung suy nghĩ một chút, tìm một cái khởi nghiệp nào đơn giản hơn, dễ chịu hơn mà mình biết để… làm dịu thần kinh. Thì đó là Coolmate - một công ty khởi nghiệp bằng hộp đồ lót dành cho nam giới. Bung biết Coolmate là qua bạn Đông của Ecomobi. Ecomobi là một Social Selling Platform - giải pháp bán hàng qua mạng xã hội toàn diện cho mọi người dùng và mọi nhãn hiệu. Họ sẽ được cung cấp công cụ AI hiện đại nhất cũng như hệ thống quản lý minh bạch, chuyên nghiệp, cũng giành được nhiều giải thưởng khởi nghiệp trong và ngoài nước lắm. Nhưng mà Đông muốn Bung xài thử Coolmate. Nên Bung ngồi xem cái giải pháp có vẻ… nhẹ nhàng này.

Chuyện của Coolmate được kể như vầy: “Chúng tôi được sinh ra từ tủ đồ của các cánh mày râu, nơi được cho là ‘1 màu’, ‘đơn điệu’ và ‘ít được chăm chút’. Bởi lẽ thực tế, việc mua sắm đối với các anh là không thường xuyên, ngại phải đi nhiều nơi để mua đủ những đồ mình muốn, đặc biệt là những món đồ cơ bản nhất. Coolmate hiểu được rằng những chiếc áo phông, đôi tất hay quần lót sẽ không bao giờ thiếu vắng trong tủ đồ và bằng chính sứ mệnh của mình”. Xong họ làm thiết kế mẫu, chọn vật liệu, mở xưởng may, làm cái hộp thiệt đẹp và kêu mọi người lên web mua hàng.

Bung ngạc nhiên lắm, vì mua rất nhanh, lựa rất dễ vì cũng chỉ có mấy món hàng, và hàng giao tới nhanh như điện. Sản phẩm rất ổn, thư cám ơn viết rất thành tâm, có cả điều khoản đổi trả trong 45 ngày không vì bất cứ lý do gì. Bung hi vọng các bạn sẽ thành công, và đủ… sống dai để làm chủ thị trường này. Thay đổi thói quen tiêu dùng là một chuyện khó, và tốn công tốn của tốn thời gian lắm. Chớ làm gì cũng dễ thì tỷ lệ khởi nghiệp chết đâu có tới 90% như bây giờ…

Tự nhiên nghĩ cũng vui, thứ Bung kiếm được tiền đầu tiên trên đời, cũng là đi bán đồ lót. Nhưng đó là đồ tồn kho của Legamex, và Bung bán ở hội chợ, nơi khá là hỗn loạn đủ kiểu người, nhưng vẫn sống sót tốt, kiếm đủ tiền đi học và… đủ vốn giang hồ để sau này khởi nghiệp.

Tự dưng nói chuyện giang hồ, lại nhớ hồi xưa hay nói tham gia khởi nghiệp, chính là dấn thân vào chốn giang hồ như trong truyện kiếm hiệp Cổ Long, hắc bạch lưỡng đạo đủ cả. Lại nhớ một đại ca của “chính phái" đang gặp khó khăn, trong khi một mớ startup màu xám của ma giáo loanh quanh chuyện cờ bạc cá độ thì nhân dịp học sinh nghỉ ở nhà thì thoả sức mà tung hoành. Nghĩ cũng buồn ghê, vì có một đứa đồng môn, nhớ ngày xuống núi có hứa là không làm gì liên quan đến rượu, đến thuốc lá, đến cờ bạc. Vậy mà cuộc sống khốc liệt quá, nó bỏ quên lời hứa thửa xưa đi theo con đường ma đạo.

Bung buồn ghê, bèn nhắn tin chửi nó là đồ nói xạo. Nó trả lời: Tao không mở quán rượu thì mấy đứa khởi nghiệp tụi mày xì trét làm gì có chỗ dung thân.

Nghĩ lại, chắc cũng đúng. Thôi, Bung đi lướt ván cái đã, xong sẽ gặp bác sĩ tâm lý thiệt đây. Giang hồ đúng là khó nhọc, mà Bung thì không muốn trở thành sát nhân hàng loạt đâu…

BUNG TRẦN

See this content in the original post

Xem thêm

See this gallery in the original post